Thứ Tư, 31 tháng 12, 2008

Vòng chung kết giải bóng đá "GIA ĐÌNH"

chiều nay "sân vận động phòng khách" chật ních khán giả đến xem trận đấu vòng chung kết giải bóng đá "gia đình" giữa đội Ngọc Linh và đội Ông. 16 giờ trận đấu bắt đầu. Đội hình đội Ngọc Linh do tiền đạo Ngọc Ỉn làm đội trưởng đã vào cuộc với quyết tâm cao giành cúp vô địch. Do có một thủ môn loại hàng đầu quốc gia đứng trong khung thành, lại có hàng phòng ngự chắc chắn và hàng tiền vệ sắc sảo nên một mình tiền đạo cắm Ngọc Ỉn tả xung hữu đột trước cầu môn đội Ông, làm hàng phòng ngự đội này phải vất vả chống đỡ. 15 phút sau khi trận đấu bắt đầu, Ngọc Ỉn đã ghi bàn cho đội Ngọc Linh. Sau bàn thua đội Ông đã điều chỉnh lại đấu pháp, hạn chế đuợc những đợt xuống bóng như vũ bảo của đội Ngọc Linh và nhất là đã làm giảm sự nguy hiểm của tiền đạo Ngọc Ỉn. Hết hiệp một đội Ngọc Linh tạm dẫn một bàn.
Sang hiệp hai, đội Ông có một thay đổi ở hàng phòng ngự nhằm hạn chế những đường bóng nguy hiểm của Ngọc Ỉn tạo ra: trung vệ B đã được đưa vào sân và được giao nhiệm vụ bắt chết Ngọc Ỉn. Sau vài phút có phần lúng túng, Ngọc Ỉn đã tìm ra cách thoát được sự kèm cặp của trung vệ B va nhanh chóng ghi bàn thắng thứ hai cho đội Ngọc Linh. Khi hiệp đấu chỉ còn vài giây, bằng một động tác kỹ thuật nhuần nhuyễn Ngọc Ỉn đã khéo léo vượt qua một lúc năm tuyển thủ đội Ông, đánh lừa thủ môn đối phương ghi bàn thắng thứ ba, lập một hatric đưa đội Ngọc Linh giành chức vô địch muà bóng năm 2008.
Sau trận đấu, tiền đạo Ngọc Ỉn đã giành cho phóng viên tờ "Gia đình thể thao" cuộc phỏng vấn ngắn:
Xin chị cho độc giả "Gia đình thể thao" biết cảm xúc của chị lúc này !
Chúng tôi đã vào cuộc tự tin và đã có đấu pháp hợp lý trước một đội mạnh đã năm năm liền vô địch như đội Ông. Chúng tôi đã biết cách khắc chế những điểm mạnh của đối phương vì đã tuân thủ đấu pháp do huấn luyên viên đặt ra. riêng tôi, tôi rất sung sướng vì hôm nay đã ghi được 3 bàn thắng quan trọng cho đội nhà. Tôi xin tặng món quà này cho ông ngoại. Ông luôn theo sát, động viên và chỉ bảo tận tình giúp tôi đã nhanh chóng có những tiến bộ vượt bậc trong thời gian qua.
Xin chị vui lòng cho biết kế hoạch của chị trong năm tới !
Năm tới tôi còn phải cùng mẹ tôi sang Thụy sỹ với bố tôi để còn đi mẫu giáo, rồi sau đó sẽ tính tiếp.
Cảm ơn chị
V.Ô.

Nghệ sỹ kịch câm

Bắt chước là sở trường của Ỉn. Ông mua cho một băng ca nhạc mà ông đã nói đến trước đây để Ỉn "giải trí". Nghe mãi nên Ỉn quen với động tác của các anh các chị biểu diễn. Thế rồi hôm nọ bà thấy tự nhiên Ỉn đi hơi khòm lưng, hai tay buông thỏng phí trước. Nghi mãi bà chưa hiểu tại sao, thì Ỉn bảo bà: "Ỉn làm động tác của mấy chị hát bài " chiếc khăn tay". Vì Ỉn nói chưa thạo nên không hát được nhưng Ỉn bắt chước khá giống nên bà gọi Ỉn là nghệ sỹ kịch câm như Marcel Marceau của Pháp.

Thứ Ba, 30 tháng 12, 2008

Trò chơi mới

Từ hai hôm nay Ỉn có trò chơi mới: Ỉn quay vòng tròn. Cứ thế Ỉn quay mấy vòng liền. Tất nhiên quay mấy vòng là chóng mặt. Thế là Ỉn ngã. Ông bảo đừng quay nữa thì Ỉn "bảo" ông: ông chưa hiểu Ỉn rồi. Ỉn tập để mai kia còn thành phi công vũ trụ đấy, chí ít thì Ỉn cũng thành phi công lái máy bay A 380 cho ông xem. Rồi Ỉn sẽ đưa ông, bà đi khắp thế giới với loại máy bay hiện đại nhất này.

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2008

Chuyên gia tài chính trẻ măng

Ỉn rất thích mở ví của bà ra xem. Thấy mấy đồng trong ví la Ỉn reo lên : "Tiền". Thấy ông cầm ví Ỉn cũng đòi bằng được và luôn miệng nói "tiền". Ông gọi đuà Ỉn là "nhà tài chính trẻ". Chí ít Ỉn cũng được "lây" nghành nghề của mẹ và dì Mai rồi. Ông nói đủa sau này chắc Ỉn se phát đạt. Bà bảo : " Tai Ỉn to thế là Ỉn sẽ giàu có đấy". Hãy đợi đấy.
Ỉn chơi khá say sưa với mấy đồng bạc giấy. Có điều "nhà tài chính trẻ" chưa biết gía trị từng tờ một. Cho nên có lúc ông "lừa" đưa cho tở 10 ngàn đông để lấy tờ 100 ngàn Ỉn đang cầm trên tay Ỉn nhìn ông hơi ngơ ngác nhưng cũng chấp nhận.
"Ông không hiểu gì cả: đấy là Ỉn ngoan vâng lời ông để ông vui lòng. Mai ngày Ỉn lớn lên, đi làm rồi Ỉn sẽ biếu ông, bà toàn tờ to đấy ông ạ".

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2008

Ỉn xinh, Ỉn sạch, Ỉn gọn gàng

Ỉn xinh:
Lần đầu tiên bà hỏi: " Ỉn có xinh không ?" Ỉn chần chừ chưa biết trả lời thế nào thì bà bảo ra soi gương xem sao. Ỉn vâng lời bà ra soi gương bà trông bảo Ỉn xinh lắm. Ỉn tự thưởng cho mình một tràng pháo tay hoan hô Ỉn xinh. Từ đó Ỉn rất hay soi gương xem mình có xinh không và mỗi lần như vậy Ỉn lại tự thưởng cho mình một tràng pháo tay. Ông và bà cũng thấy Ỉn xinh thật nên cũng luôn vỗ tay hưởng ứng Ỉn.
Ỉn sạch:
Ông, bà và mẹ cứ bảo Ỉn cầm tinh con "Ỉn" nên không sạch lắm, Ỉn cứ vớ được cái gì cũng cho vào miệng mút. Thì Ỉn có làm thế thật nhưng ông, bà và mẹ chả hiểu Ỉn tý nào, Ỉn buồn lắm. Ỉn ngậm là vỉ Ỉn ngứa lợi chứ. Còn thì Ỉn rất sạch. Bằng chứng là hôm qua, ông cho Ỉn xuống sân chơi; Ỉn nắm lấy cửa sắt nên tay bẩn. Khi lên nhà Ỉn thấy tay bẩn Ỉn chià tay cho bà và bảo bà rửa tay hộ. Bà hiểu ý đã rửa hộ tay Ỉn. 15 tháng tuổi mà biết thế không có nhiều bạn đâu nhé. Giờ thì ông, bà hiểu rồi còn mẹ còn ở xa nên chưa biết được. Bao giờ mẹ về Ỉn sẽ làm cho mẹ hiểu để mẹ yên lòng.
Ỉn gọn gàng:
Ỉn không chỉ có sạch sẽ mà còn gọn gàng nữa nhé. Hôm qua, Ỉn lấy mấy gói mì ăn liền ra chơi. Ông bảo chơi xong phải bỏ gọn vào. Khi Ỉn không chơi nữa Ỉn đã bỏ lại chỗ cũ. Ông thấy vậy đã khen Ỉn gọn gàng. Ỉn đã phải tự thưởng cho mình một tràng pháo tay như thường lệ. Ông sung sướng lắm, Ỉn thấy thấy niềm vui trên khuôn mặt ông mà.

Bùa mê của Ỉn

Ông mua được một đĩa nhạc của một công ty nghe nhìn TPHCM sản xuất. Nội dung là các bài hát của các chị thuộc nhà thiếu nhi thành phố. Ỉn nghe các chị hát đến mế hồn. Mỗi lần muốn Ỉn ngồi im không nghịch (vì Ỉn nghịch không ngưng nghỉ một dây) ông chỉ cần bật chương trình ấy lên. Nhạc cất lên là Ỉn ngồi im không động đậy, có véo vào tay Ỉn, Ỉn cũng không để ý. Trưa đến sau khi ăn cơm xong, ông bế Ỉn lên tầng 3, bật máy cho Ỉn nghe đĩa. Ỉn ngồi im nghe một lúc rồi nằm xuống nghe và ngủ lúc nào không biết. Từ bữa ấy ông, bà tìm ra một cách ru Ỉn ngủ rất hiệu quả, Ỉn thì ngủ ngon không cựa quậy như thường lệ.
Dạo này ông bận quá không viết được nhiều cho Ỉn, có tranh thủ thì cũng không viết được dài và không trau chuốt được. Sau này Ỉn đọc lại mong Ỉn thông cảm nhé.

Thứ Ba, 9 tháng 12, 2008

Nhân viên phục vụ Ỉn

15 tháng tuổi Ỉn đã trở thành nhân viên phục vụ, không phải ở khách sạn, cũng không phải là serveuse mà là nhân viên phục vụ ông, bà. Ỉn rất tự hào vì mình cũng có ích chứ không phải chỉ ông, bà phục vụ mình. Ông bảo Ỉn đến lấy thuốc nhỏ mũi để ông nhỏ cho Ỉn là Ỉn ra lấy đúng thuốc nhỏ mũi đưa cho ông. Ỉn còn khịt khịt mũi nữa nhé; ông bảo Ỉn ra lấy chai nước cam : mà là chai "la vie" to 5 lít (nhưng chỉ còn ít nước thôi) In ra xách cho ông ngay. Ỉn có ích lắm đấy.

Thứ Hai, 8 tháng 12, 2008

Dỗi

Ỉn bây giời biết dỗi rồi. Nếu bà mà mắng Ỉn thỉ Ỉn sẽ cấm vận tình cảm đối với bà: Ỉn ra rủ ông dắt Ỉn đi chơi ở phòng khách. Nếu ở tần 3 thì Ỉn đến chỗ ông chơi, không ngồi gần bà nữa.
Ỉn cúng mới có điệu cười mới: điệu cười xấu. Ông gọi thế vì Ỉn có cái cười rất tươi va xinh. Nay thì thỉnh thoảng Ỉn cười nhe răng rất xấu và Ỉn thích làm thế, cười xấu xong Ỉn lại đắc chí cười rất tười vì cái cười xấu vừa xong.
Ỉn rất thích đọc sách. Lúc thì đọc sách bố mua từ Thụy sỹ, lúc thì đọc sách ông mới mua cho. Nếu sách có chữ đi kèm thì Ỉn bảo bà đọc vì Ỉn chưa học đọc. Bà đọc thì Ỉn thích cười như nắc nẻ.

Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2008

Mẹ Ỉn trở thành tân tiến sỹ!

Hôm nay là ngày trọng đại với mẹ Ỉn: la soutemance de sa thèse après presque 5 ans d'études!
Devant le jury:
 
"Merci de votre attention!". Trình bày xong, mẹ Ỉn đang chuẩn bị để trả lời câu hỏi:
 
M. Laurent Well, le premier rappoteur, a lu son rapport en 20 minutes!:
 
M. Jean Pierre Allegret
 
Mme. Hélene Raymond, la présidente du jury, demande un respect strict du temps de parole.
Madame le professeur Laurence Scialom et M. Olivier Brochard, l'un des deux rapporteurs:
Enfin, après 3 heures, c'est fini! Mention de la thèse: très honorable avec les félicitations du jury à l'uninamité!
Làm một kiểu ảnh với jury nào:
 
Avec des amis:

 
 
 
Ai đây mà trông nhà quê thế nhỉ :)

Dì Mai năm sau cũng sắp bảo vệ rồi, ké tí hơi của tân tiến sỹ lấy may nào!

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2008

Nghệ sỹ múa Nguyễn Võ Ngọc Ỉn

Hơn một tuần nay Ỉn có hình thức giải trí mới: nhảy valse. Điều đáng "khâm phục" ở Ỉn là nhảy không cần nhạc. Có lẽ không có ai trên thế giới này làm đuợc như Ỉn. Người cùng nhảy với Ỉn cũng là trường hợp cá biệt: ông Di lạc mà ông, bà đặt ở phòng khách. Lúc nào rỗi (không phải đi khám phá (và phá hoại trong nhà) là Ỉn ra nắm tay ông Di lạc nhảy. Đôi nhảy này rất uyển chuyển, và nhảy không biết mệt. Cũng nhờ ông Di lạc và điệu nhảy valse mà nhiều khi Ỉn không quấy ông, bà khi ăn cơm.

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2008

Nhà phát minh tý hon

Ỉn bây giờ đi suốt ngày. Ơ tầng hai thì Ỉn đi từ trong bếp ra tận phònh khách, làm một vòng quanh bàn uống nước như các vận động viên đua xe đạp vòng quanh nước Pháp rồi lại đi vào bếp động viên bà nấu cơm. Là một nhà du lịch không biết mỏi, Ỉn đi liên tục như vậy đến khi đói thì Ỉn yêu cầu bà cho ăn, ăn xong đi ngủ. Ngủ dậy Ỉn lại đi du lịch ở tầng ba. Ơ đây Ỉn chỉ đi từ trong phòng ngủ ra cầu thàng hoặc vào phòng dì Mai (không vào phòng mẹ được vì ông tạm trưng dụng để để các thứ hay bị Ỉn phá.
Ỉn lại lấy lại gu đọc sách. Nếu ông hoặc bà yêu cầu Ỉn tìm cho "le soleil, ông mặt trời " hay "le lapin, con thỏ trắng " hoặc "l'écureil, con sóc" và "lọ hoa" là Ỉn phát hiện rất nhanh. Ỉn sướng lắm, Ỉn kêu to.
Ỉn là cô bé sạch sẽ: bà bảo Ỉn "cái này phải bỏ vào sọt rác" là Ỉn dắt bà ra sọt rác để bỏ vào. Ỉn còn giúp ông bà được nhiều việc: bà bảo Ỉn kéo bà dậy là Ỉn đứng dạng chân chèo kéo bà dậy được ngay. Nói tóm lại Ỉn ngoan không kém gì chị "Ngọc Linh"

Thứ Năm, 30 tháng 10, 2008

Đam mê tuổi thơ

Ỉn co 3 đam mê: thứ nhất là mút ngón tay. Sở thích này có từ khi còn rất nhỏ, mới ba bốn tháng tuổi Ỉn đã mút tay nhiều. Thứ hai là xem quản cáo. Có quảng cáo là Ỉn say sưa, có gọi cũng không nghe, có cầm tay kéo lại Ỉn cũng không để ý. Thứ 3 là nghe nhạc. Xếp thứ 3 theo thứ tự xuất hiện còn thì không kém gì hai đam mê kia, thậm chí còn hơn. Hế có nhạc hiệu của truyền hình la Ỉn ngừng ngay mọi thứ đang nghịch để nghe. Nhất là khi nghe các ca sỹ hát, Ỉn chăm chú như ai nuốt mất hồn, véo tay không hay. Ỉn còn đánh nhịp cho các ca sỹ hát nữa cơ. Bà dạy Ỉn đấy. Ỉn đánh nhịp cho nhạc générique của truyền hình, cho các ca sỹ, Ỉn đánh nhịp cho mọi loại nhạc mà đánh say sưa, có nhịp lắm đấy. Ông vẫn gọi Ỉn là nhạc trường đấy.

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2008

Thử hư một lần

Đêm 25 tháng 10 Ỉn quyết định thử sức chịu đựng của ông bà: Ỉn dậy vào lúc 1 giờ sáng và Ỉn khóc. Ỉn khóc rất to. Bà và ông phải dậy dỗ Ỉn. Cho Ỉn ngồi lên bàn chơi thì Ỉn chơi rất ngoan nhưng bảo Ỉn đi ngủ thì Ỉn lại khóc. Mất gần một tiếng đồng hồ Ỉn mới chịu đi ngủ. Thế mà ông, bà nhất là bà vẫn kiên trì dỗ Ỉn. Ỉn biết ông, bà yêu Ỉn lắm. Thế là Ỉn vui sướng lắm. Từ nay Ỉn không quấy ông, bà nữa đâu.

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2008

Những bước đầu tiên

Thực ra thì Ỉn biết đi cách đây đã một tháng. Ỉn đã một hai lần biểu diễn cho ông, bà khả năng của Ỉn. Nhưng đến tối hôm qua ngày 12 tháng 10 Ỉn mới chính thức bước những bước đầu tiên thật sự. Ỉn làm vậy vì Ỉn vẫn được ông, bà và nhất là bà chiều (bế suốt ngày). Ỉn nghĩ việc gì không tận hưởng tình thương của ông, bà. Thế là cả tháng trời Ỉn cứ giả vớ chưa đi được. Nhưng gần đây bà bế nhiều nên mệt. Ỉn đã nghĩ lại : Ỉn phải đỡ bà thôi nếu bà mệt quá thì Ỉn cũng có tội. Ỉn quyết định thông báo với bà (bằng việc biểu diễn khả năng của mình) để bà phấn khởi và từ nay Ỉn sẽ tự lực mong bà khỏe mạnh để còn chiều Ỉn nhiều hơn.

Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2008

Nhạc trưởng Ỉn

Ỉn rất thích nghe nhạc. Khi có nhạc hiệu hoặ nhạc quảng cáo là Ỉn tập trung cao độ nghe. Tập trung đến mức mà có đụng vào người Ỉn, Ỉn cũng không cảm nhận được. Bây giờ Ỉn đã trở thành nhạc trưởng của truyền hình rồi. Khi nhạc nổi lên lả Ỉn vung tay đánh nhịp. Thầy giáo dạy Ỉn làm nhạc trưởng là bà. Ỉn học nhanh lắm: chỉ vài buổi là Ỉn đã trở thành nhạc trưởng rồi. Sau đó là Ỉn độc lập chỉ huay dàn nhạc của truyền hình việt nam.

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2008

Môn nghe hiểu

Ỉn luôn đuợc điểm rất cao về môn nghe hiểu. Bây không chỉ đi thi mà trong thực hành Ỉn luôn là số 1. Ông bảo Ỉn vẫy tay chào bạn Ngọc Linh (trong gương) là Ỉn vẫy tay chào ngay. Ông hỏi Ỉn có muốn leo cầu thang không là Ỉn xuống leo ngay.
Môn diễn đạt nói thì Ỉn có nhiều tiến bộ lắm. Bây giờ Ỉn có thể diễn đạt hành động lời nói đòi ăn : "măm măm", Ỉn đã có thể nịnh bà bằng cách gọi "bà" hoặc "bà ơi bà" (riêng cụm từ thứ hai thì chữ "ơi" chưa thật rõ nhưng các giám khảo là ông, bà và mẹ đều chiếu cố cho sự cố gắng của Ỉn).
Mấy hôm nay Ỉn khỏe hẳn rồi nên Ỉn nghịch như xưa, còn hơn xưa nữa. Cứ nghe nhạc hiệu truyền hỉnh hoặc nhạc quảng cáo là Ỉn chủ động nhảy disco. Ỉn nhảy nhiều lắm và khá dẻo.
Từ ngày được một tuổi Ỉn như người lớn rồi. Tối đến ngủ cùng giờ với bà chứ không ngủ nhiều giấc như truớc nữa. Ỉn khác trước nhiều lắm rồi đấy.

Thứ Ba, 30 tháng 9, 2008

Ốm thử

Từ lúc cháo đời đến giờ Ỉn chưa ốm bao giờ. Ỉn muốn biết cảm giác ốm như thế nào và để xem ông, bà và mẹ có thương Ỉn không. Vậy nên từ hôm 22 tháng 9 Ỉn sốt. Ngày đầy, sốt hơi cao nhưng Ỉn vẫn còn chơi. Đến trưa 23 (ngày thứ hai), Ỉn vẫn cùng ông leo cầu thang, Ỉn leo nhanh lắm. Nhưng đến tối 23 thì Ỉn sốt đến 39 độ. Mẹ và bà lo lắm còn ông vẫn ngủ không biết gì vì Ỉn nằm với mẹ và bà. Ngày 24 thì Ỉn không đùa nữa vì Ỉn mệt lắm. Ỉn thấy ông, bà và mẹ lo lắng nhiều lắm. Cứ dạy xong một lớp, hoặc đi dạy về việc đầu tiên là ông xem Ỉn có khỏe hơn không (Ỉn biết ông thương Ỉn nhiều). Đến ngày 25 thì Ỉn hết sốt. Ỉn nhìn thấy gương mặt rạng rỡ của ông, bà và mẹ. Ngày 26 bà và mẹ thương Ỉn không tắm được ngứa ngáy khó chịu nên đun nước để gội đầu và rửa người cho Ỉn thế là Ỉn sốt lại mất một ngày. Nhưng Ỉn có sức khỏe tốt nên cũng chỉ một ngày là Ỉn lại khỏi. Tuy nhiên Ỉn ho và ngứa mũi. Ông cho là Ỉn bị viêm mũi dị ứng như mẹ và bố và như ông nữa. Hôm nay thì Ỉn bắt đầu chơi ngoan hơn rồi. Ỉn sẽ khỏi nhanh để ông, bà đỡ lo.

Thứ Hai, 22 tháng 9, 2008

Nhà ngôn ngữ Ỉn

Bây giờ Ỉn hiểu nhiều lắm rồi nhé. Ông bảo đi ông bế là Ỉn giơ tay lên ngay. Khi Ỉn mặc aó bà khen áo đẹp là Ỉn nhìn xuống áo mình. Nhất là khi mặc áo boddy (từ này ông không biết viết có đúng không) có bông hoa đỏ. Bà hỏi hoa đỏ ở đâu là Ỉn lấy tay sờ vào bông hoa trước ngục âo. Mỗi lần như vậy Ỉn thấy niềm vui rạng rỡ trên khuôn mặt của ông, bà và mẹ. Ỉn hiểu từ lâu rồi đấy nhưng Ỉn cứ phải tạo bất ngờ để mang lại niền vui, hạnh phúc cho ông, bà và mẹ vì ong, bà và mẹ yêu qúy Ỉn lắm lắm.
Ông bảo Ỉn là đứa bé vui tính. Thì Ỉn vui tính thật chứ sao. Mẹ giả vở Ỉn cũng cười, ông bắt chước cái ngáp của Ỉn (vì ông bảo Ỉn xinh nên ngay khi ngáp Ỉn cũng xinh, ông bắt chước cái xinh của Ỉn) Ỉn cười như nắc nẻ.
Ỉn còn biết chụm hai môi thành hình số 8 mà ông thấy rất đẹp. Ông thật chưa hiểu hết Ỉn. Ỉn còn biết nhiều hơn thế nhưng Ỉn muốn mỗi ngày mang lại cho ông, bà và mẹ một niềm vui để vơị bớt sự vất vả đấy ông ạ.

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2008

Nhảy vọt

Từ hôm kia ngay 16 tháng 9, Ỉn thực hiện một bước nhảy vọt mà Ỉn đã có ý định từ trước nhưng không nói ra để cho ông, bà và mẹ ngạc nhiên: Ỉn không bò lên cầu thang nữa mà Ỉn đi lên cầu thang nhờ sự dìu dắt của ông hoặc bà. Ỉn bước mỗi bước một bậc như bà và ông thôi, không thua kém gì. Ỉn phải lên xuống như vậy một hai lần để ông, bà thấy Ỉn không còn trẻ con nữa đâu.
Ngoài ra Ỉn còn biết vẫy tay tạm biệt ông mỗi khi ông đi làm. Bà đi ra khỏi phòng Ỉn cũng vẫy tay đấy. Ỉn yêu bà lắm vì bà lo cho Ỉn từng bữa ăn ngon. Hôm nào Ỉn ăn ít là bà lo lắng hơn cả bà ốm. Vì vậy Ỉn chỉ thích bà bế để bà còn hiểu là Ỉn vẫn khỏe và lớn đều. Ỉn sé còn làm ông, bà va mẹ ngạc nhiện nhiều nữa. Ỉn cứ im lặng mà làm thôi.

Thứ Hai, 15 tháng 9, 2008

Nâng tầm cao

Đúng một tuôỉ một ngày Ỉn bắt đầu leo cầu thang. Ỉn leo nhanh lắm. Khi nghe ông ngoại khen Ỉn leo tốt, Ỉn rất phấn khởi, cười rất to và càng leo nhanh. Trong chốc lát Ỉn leo hết hai mươi mốt bậc từ tầng ba len tầng bốn. Ngày hôm sau Ỉn còn leo đến mấy lần bắt bà ngoại đi theo mệt bở hơi tai. Bây giờ Ỉn quen rồi: nếu cửa mở, Ỉn bò ra leo cầu thang ngay. Vì vậy hễ ra ngoài khi Ỉn đang ngủ ông, bà phải đóng cửa đề phòng Ỉn dậy lại tự ra leo cầu thang.
Ỉn leo cầu thang thì bà và mẹ sợ lắm, chỉ có ông ủng hộ thôi. Ỉn thì Ỉn không sợ gì đâu. Ỉn phải đặt ra những mục tiêu mới chứ. Ỉn một tuổi rồi cơ mà. Chả nhẽ cứ trẻ con mãi thế. Ỉn còn phải tập bò xuống cầu thang nữa chứ. Ỉn muốn tự lực cánh sinh dần đi, không phải cái gì cũng trông chời vào ông, bà và mẹ đâu nhé. Hôm qua đấy, Ỉn xuống được 4 bậc rồi nhé. Chỉ vài ngày nữa thôi, Ỉn sẽ xuông cầu thang một mình cho xem. Ỉn sẽ tự đi tìm bà gọi bà cho Ỉn ăn chứ không ngồi mãi trong phòng chờ nữa đâu.
Ỉn phải mở rộng không gian của mình để ông, bà và mẹ phấn khởi vì Ỉn trưởng thành nhanh chứ.

Thứ Năm, 11 tháng 9, 2008

Chuc mung sinh nhat In!

Nhân dịp Ỉn tròn 1 tuổi, ông bà nội, ông bà ngoại và mẹ cũng chúc Ỉn càng ngày càng xinh hơn, càng dài hơn (để sau này còn đi thi hoa hậu chứ!), ăn khỏe hơn để béo hơn tí nữa, luôn luôn ngoan ngõan vâng lời ông bà để ông bà không mệt quá và mẹ thì yên tâm viết nốt cái thesis.
Hôm nay bác Hạnh bác Hiền và dì Hằng tới chúc mừng sinh nhật Ỉn, vui lắm. Có 1 cái bánh gateau to này, dì Hằng còn tặng Ỉn một cái váy rất đẹp nữa. Ỉn mặc vào trông càng giống con trai :-))) Thứ bảy này nhà mình sẽ tổ chức ăn uống để mừng sinh nhật Ỉn nữa. Sẽ có thêm nhiều ảnh, papa sẽ post lên thêm nhé:









Ỉn tròn mắt ngạc nhiên nhìn mọi người. Nhiều người chúc mừng sinh nhật mình thế nhỉ, vui quá!




Ỉn đứng làm dáng, khoe váy đẹp nhé:


Úi giời, dính kem bánh gateaux vào chân rồi!


Bác Hạnh tệ quá, cứ trêu Ỉn mà vẫn chả chịu cho quả cerise vào mồm Ỉn gì cả :-(

Xem toàn bộ ảnh sinh nhật của Ỉn ở đây.

Ỉn tròn một tuổi!

Nhân dịp Ỉn tròn 1 tuổi papa chúc Ỉn hay ăn chóng lớn, vâng lời ông bà ngoại để mẹ còn viết thèse. 
Đây là ảnh Ỉn mà papa rất thích đang để làm wallpaper:

Ỉn lúc nào cũng phải ngoan và vui vẻ như thế này nhé!

Thứ Ba, 9 tháng 9, 2008

Biết khóc rôì

Hôm qua là lần đầu tiên Ỉn biết khóc sau khi ngủ dậy. Sáng, bà xuông tầng trệt quét dọn khi Ỉn đang ngủ; ông thì lên thư viện đọc báo điện tử. Khi Ỉn dậy không thấy ai cả (bình thường thì Ỉn chỉ nằm ngắm trần nhà hoặc ngắm ra ngoài)Ỉn bò ra tận gần cầu thang và khóc rất to. Ỉn giận ông, bà lắm nên Ỉn tỏ thái độ. Bà đang quét dọn nghe tiếng khóc của trẻ con, đẩu tiên bà nghĩ con nhà ai (vì Ỉn có bao giở khóc to thế đâu) nhưng bà cứ vào nhà thử xem: thì ra là Ỉn đang khóc. Bà vội bỏ mọi thứ chạy lên,Ỉn mừng lắm. Có thế chứ: bà với ông cứ thấy Ỉn ngoan nên lấn tới. Ỉn là Ỉn không đồng ý đâu nhưng thương ông, bà vất vả nên Ỉn không nói. Lần này Ỉn phải tỏ thái độ để ông bà hiểu thôi chứ Ỉn không muốn làm ông bà buồn đâu nhé.
Bầy giờ Ỉn hiểu nhiểu lắm rồi. Hễ có nhạc trên truyền hỉnh là Ỉn chăm chú nghe. Ỉn tập trung đến mức quên cả ăn, bà gọi Ỉn cũng không quay lại, bà cấu vào tay Ỉn cũng không có phản ứng gì. Những lúc co nhạn như vậy, mẹ hoặc bà bảo nhảy disco là Ỉn nhún người nhảy ngay. Mà Ỉn nhảy cũng say sưa lắm nhé. Ông, bà và mẹ cứ tưởng Ỉn còn bé chứ Ỉn không bé nữa đâu nhé.

Thứ Năm, 4 tháng 9, 2008

Bí quyết học và chơi với bé 8-12 tháng

Bí quyết học và chơi với bé 8-12 tháng

Bé rất tò mò, luôn háo hức khám phá mọi ngóc ngách trong nhà. Các trò chơi như "ú -òa", tìm kiếm đồ, vượt chướng ngại vật... sẽ vừa làm bé vui vừa giúp con bạn phát triển vận động và tư duy.

Khả năng của bé

Với khả năng di chuyển khắp nơi, ở giai đoạn 8-12 tháng, bé sẽ đạt được những bước tiến dài trong nhận thức. Vốn ngôn ngữ của bé tăng lên, bé bắt đầu bi bô những tiếng đơn giản như “ma-ma”, “pa-pa”, “măm-măm”.

Lúc đầu, bé chưa hiểu hết những từ này nhưng sẽ nhanh chóng học được cách liên hệ chúng với mẹ, bố hay bình sữa.

Bé bắt đầu sử dụng cử chỉ như chỉ trỏ hay vẫy tay để diễn đạt điều muốn nói. Giai đoạn này bé sẽ hiểu nhiều hơn những gì bạn định nói, bao gồm cả từ “không”.

Trong thời kỳ này, bạn cần phải giám sát và đảm bảo những chỗ chơi của bé được an toàn để tránh tai nạn.

Những bài học của bé

Học cách di chuyển khắp nơi: Giai đoạn này bé rất bận rộn với việc học bò. Một số bé lại có những cách di chuyển rất lạ như trườn bằng bụng, bằng mông hoặc lăn tới những nơi mình muốn. Di chuyển bằng cách nào không quan trọng, miễn là bé có thể vận động cả cánh tay và chân, phối hợp với hai bên sườn.

Thuần thục hơn khi thay đổi tư thế: Bé có thể đang nằm mà ngồi dậy hoặc tự đứng lên. Vịn vào thành giường, tủ, bé bắt đầu chập chững bước đi và cứ thế lần lần đi khắp nhà. Một số bé có thể tự bước đi (tuy chưa thật vững) ở giai đoạn này.

Khám phá đặc điểm và công dụng của đồ vật: Khi sự phối hợp tay và mắt thành thục hơn, bé thích khám phá những đồ vật một cách chi tiết và học cách sử dụng chúng. Bé sẽ ngắm những bức ảnh không biết chán hay bắt chước bạn chải đầu bằng lược hoặc nói chuyện qua điện thoại.

Bé biết “lạ” và sợ sự xa cách: Đó là những xúc cảm điển hình của giai đoạn 8-12 tháng. Bé cảm thấy lo lắng lúc người lạ đến gần hay khi bạn đi vắng, không biết liệu bạn rời khỏi phòng chỉ trong chốc lát hay là để bé lại với người giữ trẻ cả buổi chiều. Con của bạn có thể khóc, bám lấy bạn hay không cần tới sự quan tâm của người khác.

Những phản ứng đó hết sức bình thường, ngày một tăng lên và phát triển thành ngôn ngữ, kỹ năng để đối phó với những tình huống lạ. Bé cũng dần có cảm giác yên tâm khi biết sự xa cách (với bố mẹ) chỉ là tạm thời.

Học cách chơi với bé

- Bé có thể thích chơi với những vỏ thùng carton đựng đồ, các chướng ngại vật, bóng, đồ chất thành đống và những đồ chơi kéo đẩy.

- Các em bé đang học cách sử dụng ngôn ngữ bởi thế bạn đừng quên nói chuyện với bé. Cho bé làm quen với những từ đơn giản bằng cách gọi tên đồ vật trong nhà và để bé bắt chước bạn. Củng cố từ ngữ bằng việc nhắc lại chúng. Khi trò chuyện với con, bạn cũng đừng quên đợi bé “trả lời” để khuyến khích sự diễn đạt.

- Bố mẹ nên cùng bé đọc sách có hình minh họa lớn, nhiều màu sắc, chỉ vào các bức tranh và đọc tên sự vật để bé thấy được mối liên hệ giữa những thứ nhìn thấy và từ ngữ miêu tả chúng.

- Trừ những lúc ăn no, thời gian còn lại bạn nên khuyến khích bé bò với tư thế chống tay và quỳ gối. Đặt một món đồ chơi yêu thích ở xa cho bé bò đến lấy.

- Chơi ú òa là một trò thú vị quen thuộc cho bạn và bé. Trò này khác với lúc bé còn nhỏ ở chỗ: Bạn che mặt bằng một cái chăn và khuyến khích bé tìm thấy bạn bằng cách kéo cái chăn xuống. Bạn có thể trốn vào một góc nhà và dạy bé giấu mặt đằng sau bàn tay mình.

- Bạn cũng nên chơi tìm đồ vật với bé và thử nghiệm khả năng nhận thức của bé về sự tồn tại của đồ vật (ngay cả khi không nhìn thấy chúng). Hãy cho bé xem bạn giấu một món đồ chơi (lúc đầu là một phần, sau là toàn bộ) và để bé tìm ra chúng.

- Giai đoạn này bé rất yêu âm nhạc. Mẹ có thể dạy bé biểu diễn các bài hát ưa thích kèm theo phần múa phụ họa.

Sự phát triển của mỗi bé không hoàn toàn giống nhau, vì thế nếu không chắc chắn về vấn đề nào của con mình, bạn hãy hỏi ý kiến các chuyên gia.

(Theo Mevabe.net)

Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2008

Mở rộng không gian

Tử chiều hôm kia (29 tháng 8)Ỉn không chấp nhận chỉ loanh quanh trong phòng ngủ nữa. Thế là Ỉn đi tìm thế giới mới của riêng mình. Đầy tiên là Ỉn tranh thủ khi bà đang chuần bị nước tắm cho mình, Ỉn bò ngay vào phòng tắm. Thay nước trên sàn phòng tắm Ỉn lấy tay nghịch tung toé lên. Hôm qua thì Ỉn bò vào phòng tắm lớn ngồi chơi một mình. May mà mẹ phát hiện ra nếu không thì chưa biết chuyện gì sẽ xẩy ra. Ông, bà, mẹ đã quyết định từ nay mọi cánh cửa đều đóng kín. chắc Ỉn se buồn lắm.

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2008

Dáng đứng Ngoc Linh

Đã từ vài tuần nay, thỉnh thoảng Ỉn tự đứng một mình nhất là sau khi đòi được ông, bà một vật gì đó (quyển sách, cáu bút v.v.)vì phải mân mê, ngắm nhìn nên Ỉn cứ đứng thế có lúc được vài ba phút. Từ vài ngày nay thì Ỉn đã tự đứng được một mình thật rồi. Ỉn giữ được thăng bằng rất tốt. Có lúc Ỉn đứng vậy rôi còn giật rất mạnh caí điện thoại di động của ông mà vẫn không ngã. Khi đứng gần ông, bà Ỉn còn có thể đi được một vài bước để bấu vào ông bà nữa cơ. Ông, bà và mẹ rất phấn khởi còn Ỉn thì cứ tảng lờ như không. Phải gọi là Ỉn kiêu mới được.
Hôm qua Ỉn cỏn có một động tác mới: ngửa cổ, nghiêng đầu nhìn rất điệu. Ông gọi Ỉn là Ỉn điệu. Ỉn vui lắm, cười khoái chí.

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2008

Hiẹn tượng mới

Tối 14 tháng 3, Ỉn đang ngồi xổm bên cạnh ông bỗng nhiên đứng phắt dậy rất nhanh mà không cần bíu vào ông như thường lệ. Phải chăng đây là biểu hiện đầu tiên của việc Ỉn sắp biết đưng rồi? Ông viết mấy giòng này như một chronologie để sau này còn đối chiếu.

Thứ Tư, 13 tháng 8, 2008

Cách dạy trẻ học nói (phần 1)

Nguyên tắc chung:
Quá trình học một từ bao gồm 4 bước:


1- Nhìn: đầu tiên hãy cho trẻ nhìn vào từ cho quen. Từ này sẽ được viết khổ to lên một tờ giấy cho trẻ dễ quan sát. Ví dụ từ "clap" (vỗ tay)
2- Nghe: trong khi trẻ quan sát từ, ta phát âm mẫu cho trẻ nghe cách phát âm của từ ("clap" trong ví dụ này)
3- Giải nghĩa: sau đó ta diễn tả nghĩa của từ cho trẻ xem. Trong ví dụ từ "clap" thì ta vỗ tay để minh họa
4- Làm theo hoặc/và phát âm: Sau khi đã giải thích nghĩa của từ, ta hướng dẫn trẻ làm theo hoặc phát âm theo (nếu trẻ đã nói được)

Áp dụng bài học số 1 cho Ỉn như thế nào:
Đầu tiên dạy Ỉn các từ dễ mà Ỉn thấy được hàng ngày như "bố", "mẹ", "ông", "bà",... và các bộ phận cơ thể như "mắt", "mũi", "tay", "chân",...
Ví dụ từ "bà" và "ông":

- Viết từ "bà", "ông" lên hai tấm bìa to
- Cho Ỉn xem tấm bìa và phát âm cho Ỉn nghe từ tương ứng
- Chỉ cho Ỉn đâu là bà, đâu là ông, tương ứng với chữ trên tấm bìa
- Dạy Ỉn cách chỉ tay vào bà khi tấm bìa là "bà", chỉ tay vào ông khi tấm bìa là "ông"

Mục tiêu:
a- khi giơ tấm bìa "bà" thì Ỉn phải biết chỉ tay về phía bà
b- khi giơ tấm bìa "ông" thì Ỉn phải biết chỉ tay về phỉa ông
c- làm cho Ỉn biết cách phát âm đúng các từ "ông", "bà" (giai đoạn 2, khi Ỉn đã nói được khá hơn)

Mẹ Ỉn lúc nào rỗi thì cho Ỉn thử xem trong bao lâu thì Ỉn đạt được các mục tiêu a,b,c nhé.

Tham khảo thêm:
Phỏng vấn tiến sĩ Robert C. Titzer
teachyourbaby
yourbabycanread

Trẻ có thể tập đọc ngay từ 9 tháng tuổi

"Không phải đến khi trẻ lên 4-5 tuổi cha mẹ mới bắt đầu dạy chúng tập đọc, đơn giản là vì đã quá trễ", tiến sĩ Robert C. Titzer, một chuyên gia về giáo dục trẻ em ở Mỹ, lập luận. Phương pháp dạy trẻ đọc sớm của ông đang được xem là một đột phá.

Robert Titzer cho rằng, cũng như cách chúng ta hướng trẻ con theo ngôn ngữ nói, đọc có thể học được dễ dàng ngay từ giai đoạn đầu đời. Khi được trình bày một cách hài hước, tiếp cận theo nhiều giác quan, thì tập đọc là một hoạt động rất thú vị cho trẻ con và cả những bé mới biết đi.

Nghiên cứu của ông cho thấy có một cửa sổ cơ hội học ngôn ngữ bắt đầu từ khi trẻ biết đi và đóng lại khi trẻ lên 4. Trong giai đoạn cửa sổ này, trẻ được dạy đọc thì kỹ năng sẽ tốt hơn hẳn so với bé được dạy ở lứa tuổi 5-6, dù có cùng chỉ số thông minh và địa vị xã hội.

Theo Titzer, những bằng chứng khoa học cho thấy rằng trong những năm đầu đời, não bộ trẻ phát triển rất nhanh và có những tiềm năng lớn. Trong giai đoạn này, khi các giác quan thính giác, thị giác, xúc giác được kích thích đúng phương pháp, trẻ sẽ phát triển tốt nhất tiềm năng trí tuệ sẵn có. Tiềm năng của não bộ trẻ là cơ sở của các chiến lược giáo dục sớm, trong đó có việc học ngôn ngữ sớm. Chính vì vậy tập đọc ngay từ thơ ấu sẽ dễ dàng hơn nhiều so với bất kỳ giai đoạn nào khác.

"Trong thời kỳ sơ sinh, trẻ em có khả năng học ngôn ngữ tự nhiên ở mức độ cao hơn bất cứ giai đoạn nào trong cuộc đời. Tôi đã phát triển phương pháp học đọc đa giác quan mới này để tận dụng cửa sổ cơ hội của trẻ để học ngôn ngữ", Titzer cho biết.

Giải pháp của ông là: Để trẻ sơ sinh và trẻ mới biết đi tiếp xúc với ngôn ngữ đọc cũng như ngôn ngữ nói thông qua chương trình đa giác quan sinh động mà trẻ có thể vừa nhìn thấy từ vừa nghe chúng.

Ví dụ, khi con bạn tỏ ra hứng thú ở một chủ đề đặc biệt nào đó, hãy giúp bé học đề tài đó bằng nhiều giác quan có thể. Nếu con bạn thích học về hoa - hãy để bé xem, ngửi, chạm vào, thậm chí là lắng nghe những âm thanh dịu dàng mà bông hoa phát ra mỗi khi chạm vào tai bé.

Phương pháp học này thường gây hứng thú nhiều hơn đối với trẻ, tạo hiệu quả nhiều hơn vì các kênh thần kinh được hình thành giữa các vùng khác nhau của não sẽ nhận được những thông tin đa cảm giác.

Chương trình “Bé yêu biết đọc ” được Robert Titzer áp dụng thử trên chính con gái mình, Aleka, khi còn là một đứa trẻ. Ông biết não bộ của con ông đang ở thời kỳ phát triển nhanh hơn so với các giai đoạn còn lại trong đời một đứa trẻ. Kết quả đáng kinh ngạc. Lúc sinh nhật đầu tiên, bé đã có thể đọc hơn 100 từ. Khi 2 tuổi, Aleka có thể đọc 10 đến 20 cuốn sách một ngày và lên 4, nó có thể đọc đúng chính tả ở mức ngang tầm với một người 18 tuổi. Chương trình này cũng thực hiện thành công trên người con gái thứ 2, Keelin.

PGS Nguyễn Công Khanh, chuyên gia tâm lý trẻ em ở ĐH Quốc gia Hà Nội, từng có nhiều năm nghiên cứu ở Australia, cho rằng "Quan điểm của tiến sĩ Titzer là hoàn toàn có cơ sở thực hiện được. Từ trước đến nay, trẻ 1-2 tuổi chỉ được dạy nói thuần túy, vậy có thể kết hợp với dạy đọc. Lứa tuổi này cũng là lứa tuổi thiên tài về trí nhớ, trẻ có khả năng ghi nhớ rất tốt. Việc tiếp nhận thông tin cũng khác với khi trẻ đã lớn, chúng học bằng mọi giác quan, vì vậy có cơ sở thực hiện được cả nói và đọc".

Tuy nhiên, tiến sĩ Khanh cũng cho rằng khi dạy trẻ đọc quá sớm, có thể trẻ sẽ rất ham đọc, hoặc ham đọc quá mức, nên cần phải dung hòa được với những hoạt động khác như giao tiếp hoặc vận động.

"Ngay cả tại các nước tiên tiến như Mỹ, Singapore, quan điểm của tiến sĩ Titzer vẫn còn là rất mới, vì thế ta cũng nên tham khảo", ông Khanh nói. Ông cho biết Nhật Bản và Trung Quốc cũng đã thử nghiệm áp dụng trên một nhóm trẻ, nhưng chưa công bố kết quả.

Robert C. Titzer, nhà nghiên cứu nhi, khi còn là giáo sư Đại học Southeastern Louisiana, bài nghiên cứu thú vị của ông về khả năng đọc đa giác quan trong thời kỳ lọt lòng và tập đi đã thu hút sự chú ý của các chuyên gia, phụ huynh và giới truyền thông. Công trình của ông đã được đăng trên các tờ báo khoa học, như Psychological Review. Ông từng giảng dạy tại 3 trường đại học khác: Penn State, ĐH Indiana và ĐH quốc gia California ở Fullerton.

(Theo vnexpr)

Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2008

Động tác mới

Mấy hôm nay, Ỉn có động tác bò ngược. Ỉn bò nguợc trông rất dẻo và rất duyên dáng.Trông Ỉn bò ngược ông có cảm giác như động tác trượt băng nghệ thuật. Ông rất thích xem Ỉn bò ngược. Ông có ý định tổ chức cho Ỉn biểu diễn để bán vé cho bà và mẹ vào xem rồi lấy tiền hai ông cháu đi ăn quà. Có lúc bà đang nằm nghỉ, Ỉn bò và đạp cả hai chân vào mặt bà (cùng chỉ vỉ Ỉn thiếu con mắt sau gáy). Vì là động tác mới nên Ỉn liên tục thực hành Động tác thứ hai là động tác chụm môi. Động tác này thì Ỉn ít làm hơn chắc Ỉn sợ nó làm Ỉn bớt xinh chăng.
Tiến bộ mới là là Ỉn đã có thể tự đứng được một mình trong vòng vài bà phút. Nhưng Ỉn lười lắm cũng có thể là Ỉn nũng ông, bà: chỉ khi nào Ỉn mãi làm gì đó, ông hoặc bà bỏ tay ra, Ỉn không chú ý là cứ thế Ỉn đứng. Hễ Ỉn biết là ông bà không đỡ nữa là Ỉn lại ngồi xuống.

Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2008

Sở thích mới của Ỉn

Dạo này Ỉn rất hay xem television. Ỉn thích nhất là quảng cáo và khi có nhạc hiệu. Ỉn xem say sưa lắm, nhìn không chớp mắt, quên cả ăn. Ông rình mãi mà chưa quay được cản này vì hễ thấy ông đưa camera ra là Ỉn lại bò đến đòi cầm camera.
Mấy hôm nay Ỉn còn có động tác mới là đánh môi. Ỉn đánh môi kêu hay lắm. Ông rất thích nghe Ỉn đánh môi. Nhiều hôm ông còn tổ chức cuộc thi đánh môi giữa ông và Ỉn. Thường thì Ỉn thắng.

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2008

Răng đầu tiên

11 tháng 3 tuần thì ông phát hiện ra cái răng đầu tiên của Ỉn nhú lên. Thông thường thì khi mọc răng trẻ em hay sốt. Riêng Ỉn thì không có biểu hiện gì. Cũng đúng thôi vì Ỉn là đứa bé khác với những đứa khác. Ỉn luôn gây ngạc nhiên cho mọi người. Vì vậy khi ông nói Ỉn bắt đầu mọc răng bà không tin. Phải hai ngày sau bà mới nhìn thấy răng Ỉn. Bà là người sướng nhất vì bà vẫn luôn lo lắng về chuyện mọc răng của Ỉn. Bà không hiểu cháu bà là người đặc biệt. Mấy hôm nay cả nhà vui sướng lắm lắm. Mong Chẳn bao lâu nữa Ỉn sẽ có hàm răng xinh xắn.

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2008

Không đề

Dạo này Ỉn thay đổi rất nhanh. Nếu không đồng ý là Ỉn đạp hai chân liên hồi. Khi không ăn nữa là Ỉn lấy tay gạt tay bà ra. Ỉn mến bà hơn ông vì bà hay bế Ỉn đi chơi gặp các bạn trong xóm. Được gặp các bạn Ỉn mừng lắm. Lắm khi đến 12 giời đêm Ỉn vẫn chỉ tay ra cầu thang đòi đi chơi.
Ỉn cũng biết lấy lòng ông, bà. Hế thấy bà hoặc ông đi đâu về hay ở dưới tầng hai lên là Ỉn cười rất tươi, thậm chí còn bò ra đón. Ông gọi đùa Ỉn khôn trước tuổi. Có một việc thì ông khôn hơn Ỉn: Ỉn hay với tay lấy điện thoại ra nghịch, ông quay ngang theo chiều tường nên Ỉn không với tới nữa, thế là Ỉn thua ông.
Hai hôm nay Ỉn có một động tác mới. Ông không biết gọi động tác đó là gì cho chính xác. Ông tạm gọi là động tác đánh lưỡi. Ỉn cứ đánh lưỡi kêu rất hay. Ông bắt chước Ỉn nhưng không làm được như Ỉn.
Bây giờ Ỉn đứng lên ngồi xuống trông ngon lắm. Hy vọng chẳng bao lâu nữa Ỉn sẽ biết đứng và sớm biết đi.

Thứ Năm, 17 tháng 7, 2008

An, chơi và ngủ

Từ hôm qua Ỉn bắt đầu ăn nhiều. Một bữa Ỉn ăn được một bát cháo bà nấu nhé. Sau đó Ỉn còn ăn được một hộp sữa chua nữa. Ỉn thì no, khỏe còn người sung sướng nhất là bà. Ỉn thấy bà cười tươi lắm. Thế là Ỉn càng quyết tâm ăn nhiều cho bà vui. Bà chiều Ỉn lắm. Sáng bà đi chợ sớm để mua thức ăn ngon cho Ỉn. Về là bà lo hầm cho nhừ để Ỉn dậy còn kịp có cái ăn. 11 giờ ngủ dậy là mọi thứ đã sẵn sàng. Bà bón cho Ỉn ăn xong là bà làm cơm trưa. Lịch hàng ngày của Ỉn là:
sáng: khoảng năm rưỡi hoặc sáu giời ngủ dậy, chơi khoảng 15 hoặc 20 phút, sau đó uống sữa,chơi khoảng 30 phút ròi ngủ.
Trưa: 11 giời ngủ dậy, chơi khoảng 10 hoặc 15 phút, ăn cơm trưa, chơi khoảng 10, 20 phút rồi ngủ
Chiều: 4 giờ dậy, chơi 20, 30 phút rồi ăn tối, tắm rửa rồi ngủ
Tối: 9 giờ dậy, chơi 1 tiếng rồi uống sữa, sau đó chơi 30 phút,1 tiếng rồi ngủ một mạch đến hôm sau. hôm nào đói thì 1 hoặc hai giờ dậy, bà biết đói bà cho uống sữa ròi ngủ tiếp.

Bạn mới của Ỉn, bây giờ mới kể

Ỉn được papa giới thiệu cho một người bạn cũ của mẹ từ hồi tháng 6, đợt vừa rồi chuyển nhà bận quá bây giờ papa mới có thời gian để kể. Kể từ tháng 6 trở đi thì nhu cầu tìm hiểu thế giới xung quanh của Ỉn rất lớn, chơi với bạn nào vài lần mà không có gì mới là Ỉn chán ngay. Thế nên papa luôn phải tìm cho Ỉn các bạn mới để Ỉn chơi và tìm hiểu.
Ỉn rất thích chơi với người bạn mới này nên mặc dù nặng nhưng khi chuyển nhà papa vẫn phải mang theo để khi nào sang Ỉn có bạn để chơi.


Ỉn rất say mê chơi với bạn mới:




Lạ nhỉ "Intel inside" là cái gì?


Bạn này có nhiều chữ quá!


Một lúc sau Ỉn bắt đầu khám phá ra trò chơi mới:




Đây là kết quả sau 30 phút chơi với người bạn mới :)

Thứ Tư, 16 tháng 7, 2008

Thôi không ốm nữa

Ỉn quyết định không bị thủy đậu nữa (tính đến hôm nay là đã được 3 ngày rồi. Ỉn nhờ ông viết hộ mấy giòng nhưng ông bận quá). Tất nhiên là sau khi hết thủy đậu Ỉn còn quyết định sốt mấy ngày xem ông, bà và mẹ phản ứng thế nào. Ông thì khó bị đánh lừa lắm. Ông bảo cứ nhìn Ỉn chơi đùa là ông không lo. Mẹ thì lúc đầu còn bình tĩnh, được một hôm là lo lắm lắm. Tối hôm đó mẹ đã gọi điện sang Thụy sỹ để hỏi ý kiến bác sỹ. Bà thì dễ bị Ỉn lừa nhất. Bà lo lắng ngay từ ngày đầu. Bà giục mẹ đưa Ỉn đi khám nhưng ông ngăn. Bà nể ông nên đành cắn răng chịu. Ỉn rất thương bà nhưng Ỉn không khỏi sốt vội để còn xem mẹ thế nào. Ngay ngày hôm sau là mẹ lo cuống cuồng lên, vội cho Ỉn uông thuốc hạ nhiệt. Ỉn gét thuốc hạ nhiệt lắm nhưng cũng phải uống thôi không thì mẹ và bà lo lắm. Đến chiều thì Ỉn quyết định không thử bà và mẹ nữa. Ỉn quyết định thôi sốt. Bà sung sướng vô cùng, mẹ cũng vậy. Chỉ có ông là cứ bình tĩnh.
Hôm nay thì Ỉn đã bình thường rồi. Tất nhiên lả trên khuôn mặt xin xắn của Ỉn , trên người vẫn còn các nốt thủy đậu. Chỉ có ăn là Ỉn còn phải cố gắng để cho bà yên tâm. Bà hay bắt Ỉn ăn nhiều lắm. Bà bảo ăn bù lại những ngày bị ốm. Ỉn cũng cố gắng. Sáng nay Ỉn uống liền một lúc 200 ml sữa. Ỉn quan sát nét mặt của bà thấy bà sung sướng Ỉn cũng vui vì đã làm bà hài lòng.

Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2008

Tuôỉ 11 tháng

Hôm nay Ỉn tròn 11 tháng. Ơ tuổi này Ỉn có những tiến bộ đáng kể lắm nhé. Ỉn vẫn phải bám vào cũi hoặc bàn để đứng nhưng Ỉn đứng vững hơn, thẳn chân hơn nhiều rồi. Đặc biệt Ỉn biết mẹ, bà và ông gọi mình là Ỉn rồi đấy nhé. Hễ mẹ, bà hoặc ông gọi: "Ỉn ơi" là Ỉn biết gọi mình ngay. Ỉn đáp lại bằng cách ra tận nơi ngả vào lòng mẹ, lòng bà tình cảm lắm lắm.
Mấy hôm nay Ỉn bị thủy đậu. Người Ỉn đầy các nốt đỏ. Ỉn ngứa lắm, khó chịu lắm. Lại còn sốt nhẹ nữa chứ. Thế nhưng Ỉn vẫn chơi ngoan và ăn uống tại được đấy nhé. Ỉn sợ nhất là mẹ, bà lại lo nên Ỉn cố đấy chứ trong người Ỉn mệt lắm. Không hiểu ông, bà và mẹ có thông cảm cho Ỉn không. Đêm đến nhiều khi ngứa không ngủ được Ỉn phải thức dậy thế là ông và bà lại thức dậy chơi với Ỉn, dỗ Ỉn ngủ. Ỉn thương ông, bà lắm và Ỉn biết là ông và bà cũng thương Ỉn lắm. Ỉn chỉ khóc mấy tiếng thôi để ông, bà hiểu là Ỉn đang rất mệt. Thế thôi. Rôì Ỉn lại chơi ngoan để ông, bà còn yêu Ỉn nữa chứ. Ỉn mông chóng khoỉ thủy đậu để còn ăn khoẻ lấy lại cân. Ỉn mất mất mấy lạng rôì. Ỉn không nói với bố đâu nhỡ bố lo. Bố đang ở một mình ởi Thụy sỹ. Mà giờ còn phải lo cho Ỉn thì bố buồn lắm. Ỉn thương bố nên Ỉn cứ âm thầm chịu đựng vậy. Dù sao quanh Ỉn đã có mẹ, bà và ông rồi.

Thứ Bảy, 5 tháng 7, 2008

"Out put"

Đến ngày Ỉn quyết định khỏi "tào tháo" làm cả nhà sung sướng. Nhưng Ỉn thử xem bà, mẹ và ông có vững vàng không nên Ỉn quyết đinh không "out put" vội. Thế là cả nhà lại lo. Ông đã tính đến đưa Ỉn đi bệnh viện Việt Pháp để nhờ khám. Ỉn biết vậy nên Ỉn vẫn cứ ung dung, không vội vàng. Khi ông, bà, mẹ đã lo lắm rồi (Ỉn nghe ông, bà và mẹ bàn mà) thì Ỉn quyết định "out put" để giải cứu cả nhà. Thế là hai ngày sau khi ngừng "tào tháo", Ỉn lại mang lại niềm vui lớn trong gia đình. Ỉn hiểu: ông, bà và mẹ thương Ỉn lắm lắm. Từ nay Ỉn chỉ ngoan hơn để ông, bà và mẹ càng yêu hơn.
Hôm qua ông, bà nội lại xuống thăm Ỉn. Ỉn sướng lắm. Về đến Việt nam, ai cũng quan tâm đến Ỉn. Ông, bà già rồi mà vẫn đi xe buýt xuống thăm Ỉn. Nhất là bà nội: bà hay say xe mà vì nhớ Ỉn đã hai lần xuống thăm Ỉn rồi.
Thực ra Ỉn cũng có ý định về thăm ông bà rồi. Nhưng trời nắng quá, nóng quá. Ông ngoại bảo hôm nào trời mưa ông sẽ bố trí xe để mẹ đưa Ỉn về thăm ông, bà nội. Ỉn chờ ngày đó ghê lắm. Mà cũng tại bố nữa cơ. Bố cứ thương Ỉn quá, bố coi Ỉn còn trẻ con quá nên bảo ông, bà phải xuống thăm Ỉn là ông, bà vất vả. Hôm nào sang Thụy sỹ Ỉn sẽ phê bình bố để bố không coi Ỉn là trẻ con nữa và không làm khổ ông, bà nữa. Ỉn thương ông bà lắm đấy nhưng Ỉn chưa nói ra thôi bố ạ.
Ỉn được ông ngoại quay phim Ỉn với bà nội rôì Ỉn với ông nội đấy nhé. Thế là Ỉn có phim với mọi người rồi. À trừ ông ngoại. Ông chỉ lo quay phim cho Ỉn chứ không nghĩ đến quay ông với Ỉn. Hôm nào Ỉn sẽ nhẹ nhàng phê bình ông đấy.

Thứ Tư, 2 tháng 7, 2008

Hôm nay thì mẹ và ông, bà ngoại lại lo out put cho Ỉn. Hai ngày rồi Ỉn chưa biết toilette là gì. Ăn vẫn khoẻ mà không có out put thì cũng đáng ngại lắm. Để xem Ỉn sẽ xử sự ra sao.
Hiện nay Ỉn có cách biểu hiện sự hài lòng sung sướng mới: Ỉn cứ nhún mông vài cái liền, hoặc nằm ngửa hai chân đạp xe đạp liên hồi, nếu được mẹ hoặc ông, bà đỡ đứng thì Ỉn nhún nhẩy liên tục. Ông ngoại rình để quay cảnh Ỉn sung sướng mấy lần mà chưa được.
Về đến Việt nam hơn một tuần rồi mà "dân Thụy sỹ" vẫn chưa quen với nhịp sống Việt nam. Đêm đến Ỉn chơi đến tận một hai giờ sáng. Mẹ và ông, bà đi ngủ thì Ỉn bò quanh giường một mình. Hết leo qua người mẹ lại sang ông hoặc bà. Cứ một mình bò trong bóng tối đến khi mỏi thì Ỉn lăn ra ngủ đúng như con ỉn. Sướng thật.

Thứ Ba, 1 tháng 7, 2008

Ỉn được về Việtnam chơi

Ngày 24 tháng 6 dù đang bị đau bụng nhưng Ỉn vẫn lên máy bay về Việt nam thăm ông bà nội và ông bà ngoại. Đây là ảnh chụp ở sân bay Zurich trước khi về:





Mọi người phải hiểu là Ỉn khỏe lắm nhé. Tuy bị đau bụng nhưng Ỉn vẫn đi một mạch từ Thụy sỹ qua Pháp đến Hồng Kông rồi về Hà nội. Thế mà về đến nhà ông bà ngoại Ỉn vẫn tươi cười. Sau sáu ngày ở với ông bà ngoại, đến ngày thư 7 thi Ỉn khỏi đau bụng. Phải nói trong sáu ngày đó Ỉn thì không lo gì nhưng Ỉn không nói. Còn bà ngoại thì rất lo. Ông ngoại thì bảo tin tưởng vào chẩn đoán của bác sỹ. Còn mẹ thì, sau nhiều lần bà ngoại thúc dục, phải gọi điện sang tận Thuỵ sỹ để hỏi lại bác sỹ. Bác sỹ bảo sẽ tự khỏi. Thế là mẹ tỏ ra có yên tâm hơn một ít. Còn bà ngoại vì thương Ỉn nên vẫn cứ lo. Hôm thứ 7 ngày 28 tháng 6, bà nội và bác Hương Ỉn xuống thăm Ỉn bà ngoại lại nói với bà nội và bác Hương. Ỉn biết la sẽ khỏi - bằng chứng là Ỉn vẫn ăn uống và chơi vui bình thường, ngủ dậy là Ỉn cười rất tươi với ông bà ngoại - nhưng Ỉn không nói gì; Ỉn cứ để xem ông, bà ngoại và mẹ làm thế nào. Cuối cùng do ông nội rất vững nên mẹ và bà ngoại cũng không nóng lòng. Và hôm qua ngày 30 tháng 6 Ỉn quyết định không đau bụng nữa. Người sướng nhất là mẹ và bà ngoại. Ông ngoại thì vui nhưng vì ông đã chuẩn bị tinh thần trước nên ông lặng lẽ sung sướng Ỉn không nhận ra. Khi ông nói với Ỉn, Ỉn mới hiểu rõ. Sáng hôm nay Ỉn dậy lúc 6 giờ nhé. Ỉn chơi, nói chuyện với ông bà ngoại rồi bà ngoại đi chuẩn bị sữa cho Ỉn. Ỉn tu một hơi hết 180 ml. liền. Bà sướng lắm, thấy Ỉn khoỉ thật rồi.
Hôm thứ 7 vì Ỉn về được mấy ngày rồi mà vẫn chưa về thăm ông bà nội - cũng vì Ỉn còn đau bụng - bà nhớ quá vội cùng bác Hương và anh gì con thứ hai bác Hương Ỉn không biết tên - Ỉn hơi kém duyên một tý, Ỉn biết thế nhưng đành xin lỗi anh vậy - xuống thăm Ỉn. Bà và bác tận mắt thấy Ỉn xinh đẹp phấn khởi lắm. Anh con bác Hường cứ chìa lưng ra đòi cõng Ỉn. Ỉn quý anh ấy vì anh ấy yêu Ỉn nên mới đòi thế nhưng Ỉn chưa tin anh có thể cõng được Ỉn, nhỡ đâu ngã thì mẹ và bà chắc lo lắm, nên Ỉn khéo léo từ chối. Mãi chiều muộn bà và bác mới về. Ông bà ngoại và mẹ bảo sao bà và bác cũng không ở lại - vì bác Hương còn cả gia đình ở nhà nữa mà.
Hôm qua, Ỉn khỏi đau rồi, Ỉn bảo mẹ gọi điện bảo ông bà nội hẹn ngày về thăm ông bà thì bà lại bảo lúc nào trời mát Ỉn hẵng về. Ai cũng yêu và thương Ỉn. Ỉn cảm động lắm đấy. Đúng là Ỉn đã quyết định sáng suốt khi đi từ Thụy sỹ về thăm ông bà nội ngoại và gia đình.
Hôn thứ sáu bác Hiền, dì Hằng và chú Thắng (chồng dì Hằng) cũng đã đên thăm Ỉn rồi. Hôm qua thì ông Tính và bà Dung cũng đến thăm Ỉn nữa. Ỉn vui vô cùng.
Từ hôm nay thì Ỉn sẽ ăn khoẻ hơn để bà ngoại khỏi lo. Ỉn quyết định không làm bav lo lắng nữa đâu.
Ỉn cũng hơi nhớ papa đấy. Ỉn luôn mồm nhắc papa. Nhưng xa quá Ỉn lại chưa biết dùng Internet nên đành có lỗi với papa vậy. Mà papa cũng phải thông cảm cho Ỉn là Ỉn muốn tự lực cánh sinh chứ không thì Ỉn cũng bào mẹ viết hộ Ỉn vài giòng. Nhưng thôi Ỉn tin là papa sẽ hiểu Ỉn và tha thứ cho Ỉn.

Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2008

Những ngày đầu Ỉn ở Việt nam

Ỉn mơí về Việt nam được vài ba ngày. Mọi thứ với Ỉn không có gì mới lạ. Đơn giản vì Ỉn còn bé nên chưa nhận thức được nhiều. Ây thế nhưng đừng coi thường Ỉn đấy nhé. Ỉn có một nét cá tính là hễ thấy cái gì lạ là lấy bằng được, ngó nghiêng, lật ngang lật dọc, xem nó là gì. Tuy nhiên vì còn nhỏ nên cuối cùng Ỉn cũng chán.

Chưa quen với nhịp thời gian ở Việt nam nên ngày thỉ Ỉn ngủ. Đêm khoảng hai ba giờ sáng Ỉn dậy chơi. Lúc đó, mẹ, ông bà ngoại đã đi ngủ thế là Ỉn chơi một mình. Ỉn bò ngang, bò dọc, sớ xem người nọ người khia ở đâu, thế là cả nhà lại thức dậy. Mãi rồi Ỉn cũng đi ngủ lại. Lúc đó đã quá khuya (3, 4 giở sáng). Rồi Ỉn lại đi ngủ. Cả nhà lại chìm vào một giấc mới chập chờn. Chỉ có Ỉn là lại say sưa cho đến tận 9, 10 giờ sấng.

Mấy ngày rồi mà Ỉn vấn chứ quen ông bà ngoại. Ông thì Ỉn còn quen vừa vừa vì ông khoẻ nên hay cho Ỉn làm ngựa chạy quanh phòng. Còn bà vì chỉ lo cho Ỉn ăn cho bổ nên Ỉn chưa quen. Chủ yếu Ỉn vẫn bám lấy mẹ. Mẹ lên thư viện làm việc. Ỉn phát hiện ra. Ỉn khóc. Bà bế đi xuông cầu thang Ỉn càng khóc. Bà lại bế đi lên về phiá thư viện Ỉn nín ngay. Đừng coi Ỉn trẻ con nhé. Ỉn khôn cực.

Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2008

Bong da va Ỉn

Ông có lỗi với Ỉn lắm: ông mãi xem bóng đá nên quên viết thư cho Ỉn. Nhưng Ỉn cũng thông cảm với ông đấy. Bằng chứng là Ỉn rất ngoan. Ơ nhà với bố để mẹ đi hội tháo. Hai bố con Ỉn lập thành tích chào mừng ngày Ỉn tròn 9 tháng tuôỉ.
Ỉn lớn nhanh thật, giờ đã đứng được rồi. Ỉn hay gặm các bạn sư tử, bạn sách v.v. Nhưng vì không tham ăn nên 9 tháng rồi mà chưa mọc răng, hay còn từ từ để cườời duyên vì cười duyên mà không có răng thì mới xinh Ỉn nhỉ.
Chiều nay ông và bà lại xem phim Ỉn chơi đu. Ỉn có biết bây giời ông thích nhất ảnh nào không? Đố Ỉn đấy: ông thích nhất ảnh Ỉn, bạn táo và bạn sách. Chơỉ một lức bạn sách chán quá đá bạn táo rơi xuống giường. Chị Ỉn thấy các bạn không đoàn kết chán quá giơ hai tay lên trời.

Ỉn lại chơi đu quay

Nhưng lần này Ỉn cười rất tươi:

Ỉn học nói

Sang tháng thứ 9 Ỉn ta đã bắt đầu "nói" được vài điệu khác nhau rồi nhé: khi đói thì "nhanh nhanh", lúc chơi thì "nha nha", "cha cha", "ta ta", "hê hê", còn lúc vui thì "khè khè",...



Đây là điệu "khè khè" của Ỉn:

Ỉn xã hội đen!

Mấy hôm vừa rồi mẹ đi hội thảo, ở nhà papa cho Ỉn đi loanh quanh centre commerciale chơi.

Vào C&A, Ỉn đeo kính trông gấu chưa!


Ỉn ở trong Toy'Rus:

Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2008

Co thanh nien Ỉn

Dạo này ông lại rất thích ngắm cô thanh niên Ỉn với bạn táo và bạn sách. Ông cứ thấy Ỉn người lớn quá mất. Bộ quần áo trắng trông rất trí thức. Lại có vẻ say sưa đọc sách. Ban đầu thấy tình cảm giữa Ỉn và hai bạn thắm thiết lắm. Không hiểu tại sao cuối cùng Ỉn lại ngả ngừơi giang hai tay ra.

Sáng nay lại thấy phim Ỉn cười, say sưa cười, cười như chưa bao giờ được cười, sướng thật. Cứ bé mãi thế thôi Ỉn ạ.

Bà biết ông mãi không xuống là thến nào cũng có tin Ỉn nên lại lên xem phim Ỉn cười. Bà lại cũng cười nắc nẻ như Ỉn. Hai bà cháu thi nhau cười nhé.

Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2008

Ỉn cười

Dạo này Ỉn ta suốt ngày vui như tết, chả mấy khi khóc nhè cả, trừ những lúc nghịch quá bị ngã! Đây là lúc Ỉn mới ngủ dậy buổi chiều:

Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2008

Ỉn, quả táo và quyển sách

Nhân ngày 1/6 papa tặng Ỉn một câu chuyện về Ỉn, quả táo và quyển sách.

Ỉn ta có 2 người bạn đều thân là bạn táo và bạn sách nhưng Ỉn không biết nên chơi với bạn nào trước:


Sau một hồi suy nghĩ Ỉn ta quyết định gặm bạn táo trước!

Nhưng bạn sách lại đòi nên Ỉn lại quay sang bạn sách:

Nhưng cũng không ổn vì bạn táo lại đòi. Cuối cùng Ỉn nghĩ ra một cách là chơi với cả 2 bạn một lúc:



Thế là Ỉn và 2 bạn chơi hòa thuận với nhau. Hết!

Ỉn đi restaurant

Hôm nay nhân dịp dì Mai sang chơi, Ỉn được đi restaurant ăn tối. Lâu lắm rồi nhà mình mới lại đi ăn ở ngoài.
Ỉn cũng ngồi vào bàn nhé, trông oách thế:

Chụp một cái ảnh nào, riêng Ỉn thì lại mải nhìn bạn chai nước trên bàn:

Mọi người thì ăn, còn Ỉn thì được ông chủ quán cho mượn đồ chơi để chơi:

Chơi được một lúc chán, Ỉn bắt đầu đòi mẹ

Món ăn hôm nay gọi là "La caquelon forestier aux trois viandes" rất ngon, gần giống với món lẩu VN:

5 loại sauces nhé:

còn đây là nồi để nhúng thịt:

Ỉn quấy quá mọi người trong quán đều quay sang nhìn. Mẹ lại phải bế Ỉn mới yên: