Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2008

Không đề

Dạo này Ỉn thay đổi rất nhanh. Nếu không đồng ý là Ỉn đạp hai chân liên hồi. Khi không ăn nữa là Ỉn lấy tay gạt tay bà ra. Ỉn mến bà hơn ông vì bà hay bế Ỉn đi chơi gặp các bạn trong xóm. Được gặp các bạn Ỉn mừng lắm. Lắm khi đến 12 giời đêm Ỉn vẫn chỉ tay ra cầu thang đòi đi chơi.
Ỉn cũng biết lấy lòng ông, bà. Hế thấy bà hoặc ông đi đâu về hay ở dưới tầng hai lên là Ỉn cười rất tươi, thậm chí còn bò ra đón. Ông gọi đùa Ỉn khôn trước tuổi. Có một việc thì ông khôn hơn Ỉn: Ỉn hay với tay lấy điện thoại ra nghịch, ông quay ngang theo chiều tường nên Ỉn không với tới nữa, thế là Ỉn thua ông.
Hai hôm nay Ỉn có một động tác mới. Ông không biết gọi động tác đó là gì cho chính xác. Ông tạm gọi là động tác đánh lưỡi. Ỉn cứ đánh lưỡi kêu rất hay. Ông bắt chước Ỉn nhưng không làm được như Ỉn.
Bây giờ Ỉn đứng lên ngồi xuống trông ngon lắm. Hy vọng chẳng bao lâu nữa Ỉn sẽ biết đứng và sớm biết đi.

Không có nhận xét nào: