Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2010

Nghe lỏm điện thoại

6 giờ sáng ngày 30 tháng 12 (âm lịch tức là ngày 13 tháng 2 năm dương lịch) là ngày cuối năm, ông vừa nhổm dậy thì nghe tiếng chuông điện thoại. Ông chưa kịp quay ra cầm máy thì bà đã trả lời. Qua câu chuyện, ông biết được mấy điều:
Đầu tiên và đơn giản nhất là maman gọi cho ông, bà.
Thứ hai là Ỉn đã đi nhà trẻ trở lại. Điều đó chứng tỏ Ỉn đã hoàn toàn bình phục. Nhìn nét mặt bà và giọng nói của bà ông biết ngay là Ỉn đã khỏi hẳn. Như vậy là chấm dứt một năm "vất vả" của Ỉn. Hy vọng năm sau Ỉn sẽ gặp nhiều điều tốt đẹp hơn. Tuy nhiên ông vẫn phải dặn cháu là phải bảo papa và maman mặc thất ấm cho cháu đấy nhé. Cháu bảo papa là với papa có thể là ấm nhưng với Ỉn thì vẫn rất rét. Khi ra khỏi nhà không để hở da thịt ra mà rét. Ơ nhà khi tắm cũng phải lo giữ gìn để không bị nhiễm lạnh.
Thứ ba là có thể dì Mai sẽ về Zurich làm việc. Nếu dì chấp nhận về đó thì thật là tuyệt Ỉn nhỉ. Nhà mình đoàn tụ ở đấy, Ỉn không cô đơn nữa nhé. Chắc là dì sẽ nhận về đó thôi Ỉn ạ. Khi nào Ỉn về, Ỉn nhớ mở tiệc mừng dì nhé. Cháu vay tạm papa va maman rồi lớn lên cháu trả. Ông cũng sẵn sàng tài trợ cho Ỉn đấy.
Hôm nay chưa là năm mới âm lịch, ở bên đó người việt chắc không có điều kiện tổ chức tết. Tuy nhiên ông vẫn chúc trước Ỉn, một năm mới khỏe mạnh hơn, ăn khỏe hơn, lớn nhanh hơn và đi nhà trẻ học được nhiều bài hát hay hơn.

Không có nhận xét nào: