Thứ Năm, 4 tháng 3, 2010

Ông "ghen" với Ỉn

Từ ngày Ỉn ra đời trong tim bà hình như chỉ có Ỉn thôi. Cái làm bất cứ việc gì, ăn bất cứ món gì, có bất cứ sự kiện gì bà cũng nghĩ đế Ỉn. Trưa nay chẳng hạn, khi ăn miếng cá thu rất ngon, bà liền nói:"gía có Ỉn ở nhà thì chắc Ỉn thích lắm nhỉ. Ông nghe nói thế thì ông "tức lắm" nhưng cũng đồng ý với bà. Từ hai tuần nay lúc nào bà cũng chỉ nói Ỉn khổ phải đi nhà trẻ rồi bị ho, bị sốt (theo maman nói). Lúc nào bà cũng nhắc chuyệnn nếu Ỉn ở Việt nam thì có thể có "ô xin" chăm sóc như con những gia đình trẻ khác. Nghe thế thì ông lại can ngay, không để Ỉn ở Việt nam (mặc dù thấy maman nói ông cũng rất thường Ỉn) vì Ỉn sẽ chịu nhiều thiệt thòi hơn. Ông nghĩ chỉ một thời gian ngắn thôi rồi Ỉn lại quen và mọi việc lại tốt đẹp. Hơn nữa ở bên đó Ỉn còn được papa và maman cho đi chơi những chỗ vừa đẹp, vừa sạch mà ở Việt nam "có thắp đuốc đi tìm cả năm cũng chả thấy". "Nhưng chừng nào thì bà bớt nhắc đến Ỉn trước mặt ông" thì ông cũng không biết nữa. Mà thế cũng tốt Ỉn nhỉ. Vị trí cháu đầu của Ỉn chắc cũng lắm người mơ. Ông cũng mừng cho Ỉn đấy.

Không có nhận xét nào: