Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2010

Bà lẩm cẩm

Ông kể Ỉn nghe chuyện này nhé: Hôm qua ăn cơm tối có cá chép rất ngon. Đang ăn bà bõng nhớ hôm Ỉn về bà cho Ỉn ăn cá, Ỉn ăn ngon lành lắm. Thế là bà tiếc là đã không mua cá chép cho Ỉn ăn, bà bảo bây giờ bà ân hận quá.
Ông thì ông thấy bà rất thương Ỉn. Đó là điều rất quý. Nhưng cứ lẩm bẩm là ân hận vì không mua cá chép ngon cho Ỉn ăn thì ông bảo :"Bà lẩm cẩm rồi, khi nào cháu về lần sau lại "đãi" cháu cũng được chứ sao". Nhưng bà là thế, phụ nữ là thế. Không hiểu sau này mẹ Ỉn và Ỉn nữa khi thành bà rồi có như bà bây giờ không ?.
Chắc lúc mẹ Ỉn thành bà thì ông đã di xa rồi. Ỉn nhớ giữ mấy dòng này rồi đối chiểu xem nhé.

Không có nhận xét nào: