Thứ Ba, 24 tháng 2, 2009

Mở van ngôn ngữ, từ nay Ỉn là người lớn

12 tháng Ỉn đã biết nói rồi. Bằng chứng là khi ông bảo "lên đi" thì Ỉn nhắc lại được ngay. Tuy nhiên Ỉn vẫn "đóng van" ngôn ngữ, thỉnh thoảng Ỉn mới nói một đôi lời cho bà đỡ lo. Đến lúc này Ỉn thấy phải giao tiếp thôi nên Ỉn quyết định "mở van". Điều đó làm bà ngạc nhiên nhất. Ai bảo Ỉn xấu Ỉn cãi lại là Ỉn xinh, đến giờ mà bà chưa chuẩn bị cháo thì Ỉn không khóc, hoặc mút tay như trước nữa mà Ỉn nhắc "ăn đi". Thế là bà khen Ỉn ngoan và bà sung sướng vì Ỉn biết trình bày nguyện vọng.
Ông dạy Ỉn tiếng pháp để sang Thụy sỹ Ỉn đỡ bỡ ngỡ, Ỉn hiểu hết. Ỉn còn nói được nữa nhé. Ông bảo "la tête" là Ỉn nhắc lại ngay. Ông phấn khởi lắm.
Bây giờ Ỉn leo được cầu thang một mình rồi nhé, không phải nhờ ông hay bà dắt tay như trước nữa đâu. Ỉn còn leo được cầu thang ngoài bậc cao hơn cầu thang trong nhà nữa cơ. Đối với Ỉn những việc đó chẳng có gì khó khăn cả. Tối hôm qua, cả nhà mời chú Đức đi ăn. Khi về Ỉn tự đi từ trong nhà hàng ra phố như ông, bà, mẹ và chú Đức đấy, đi song song, không cần ai dắt. Ỉn liếc mắt nhìn thấy niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt ông. Ỉn cũng rất vui vì đã làm cho cả nhà hài lòng nhưng Ỉn giữ kín trong lòng.

Không có nhận xét nào: