Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2009

Hành khách đặc biệt

Đấy là từ ông dùng để gọi Ỉn. Ơ sân bay, ngoài người lớn thì cũng có trẻ con, có những bạn như Ỉn. Có điều hôm qua, ông không thấy khách trẻ con nào như Ỉn nên ông gọi là "hành khách đặc biệt". Thực ra ông thấy cũng có một vài trẻ em, nhưng chúng không chạy khắp nơi như Ỉn. Một mình Ỉn chạy hết nơi nọ đến nơi kia làm mẹ và bà theo đứt hơi. Sàn nhà ga sân bay thì trơn. Ỉn coi thường và thế là Ỉn "giơ tay với thử trời cao thấp. Xoạc cẳng đo xem đất ngắn dài" 2 lần. Một là nghiêng, một làn ngửa. Lần thứ hai Ỉn khóc to lắm. Ỉn còn yêu cầu ông bế đi khắp nơi, chỗ nào đông người làm thủ tục Ỉn cũng đòi lao vào "kiểm tra họ". Nhưng vì Ỉn không mặc quần áo nghiệp vụ nên ông bảo Ỉn thôi. Ỉn cũng đồng ỹ với ông. Ỉn còn đấm thử xem kính của cầu thang máy sân bay Nội bài có cứng không. Ỉn đấm ba quả nhưng kính không vỡ. Ỉn tự nhủ : "Kính cứng thật".
Ỉn đi rồi, ở nhà ông, bà thấy hẫng hụt thế nào ấy. Hôm nay thức dậy thấy nhà trống vắng quá, không còn tiếng cười của Ỉn nữa rồi. Bà lại mong ngày Ỉn về. Ông bảo mấy cái khăn xô của Ỉn chắc không dùng nữa thì bà bảo gấp cất khi Ỉn về Ỉn sẽ dùng. Bà quên là khi nào Ỉn về thì Ỉn cũng đã lớn lắm rồi ai Ỉn dùng khăn mặt bằng vải xô nữa Ỉn nhỉ.

Không có nhận xét nào: