Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

“Đầu ra” của Ỉn.

Có một nỗi lo, ông có thể nói là nỗi lo thường ngày của bà: “đầu ra” của Ỉn. Thỉnh thoảng trong câu chuyện qua điện thoại ba cũng hỏi xem “tuần này Ỉn đã “tiến hành đầu ra được mấy lần ?”. Trong cuộc sống thường ngày, tuy xa Ỉn nhưng thỉnh thoảng bà vẫn lo không hiểu Ỉn có “tiến hành đầu ra” đều không.
Hồi Ỉn về Việt nam năm 2009 ông đã phải ra hiệu dược mua thuốc trợ giúp cho “đầu ra” dễ dàng (tuy sau đó không phải dung). Ông nhớ lần này vì bà bán thuốc mất lịch sự khi ông hỏi mau thuốc nên ông đã phải “cho bà ấy một bài học”.
“Đầu ra” của Ỉn vừa là nỗi lo, vừa là chuyện cười của cả nhà vì Ỉn làm cho nỗi lo của bà, mamy lên đến cao độ lúc đó Ỉn mới “tiến hành đầu ra”. Cho nên bà và mamy thường ở trong tình trạng chuyển từ lo sốt vó sang “vui như hội” ngay lập tức.
Tất nhiên cả nhà lo là đúng vỉ cũng như một nền kinh tế: đầu ra và đầu vào phải cân bằng thì kinh tế mói ổn định và phát triển. Một “đầu ra” bình thường làm cho sức khỏe của Ỉn tốt. Có sức khỏe tốt thì có tất cả.

Không có nhận xét nào: