Thứ Ba, 17 tháng 3, 2009

Những kỷ niệm của Ỉn để lại

Đầu tiên là ông báo cáo kết quả lao động của cô làm vườn Ỉn: luống hành tăm mà Ỉn chăm sóc nay đã lụi hết rồi. Chắc là hành cũng nhớ Ỉn như ông, bà chăng. Sáng nay, ông tìm mãi không thấy hộp tăm đâu, hỏi bà thì bà phê bình là ông hay dấu Ỉn các thứ Ỉn có thể nghịch nên tìm cái gì cũng khó. Bà nói đúng. Ông ngồi hồi tưởng lại xem cất hộp tăm ở đâu. Cuối cùng thì ông dấu ở trong tủ để télé.
Hôm qua ông đi làm về, khi mở cửa ông cảm thấy nhớ Ỉn quá vỉ hồi còn ở nhà thì khi nghe tiếng động ở cửa là Ỉn đòi bà bế xuống đón ông. Hôm qua không nghe tiếng Ỉn, ông cảm thấy buồn buồn thế nào ấy. Tự nhiên ông nhớ Ỉn ghê.
Mấy hôm nay, lúc nào bà cũng nhắc Ỉn vì nghe nói Ỉn sốt bà thương quá. Hôm qua bà phải bảo dì Mai gọi sang hỏi mẹ xem Ỉn thế nào rồi báo cho bà biết. Đêm ông thấy bà trằn trọc không ngủ được ngon giấc.

Không có nhận xét nào: